Verse 1 :
Ta lại quay về tìm em tại một con ngõ
Ngõ vắng không người như là đêm đó
Kí ức như cuốn băng lại tua về, ta chết lặng trong u mê, giữa đường đời dài lê thê
Có bóng ai vừa ngang qua, tóc xõa dài chạy ngang ta, dực mình, ta đang tỉnh hay đang mơ
Có lẽ duyên trời chẳng cho ta được gần em
Mây mờ xám xịt làm tâm hồn này tối them
Và em ơi, ta lại nhớ về khuya đó, xe ai mất phanh lai thẳng về phía ta
Ta còn thoi thóp em thì đi về phía xa
Vệt đỏ, lăn dài nhuộm màu áo anh
Thần chết đến đón em tôi sao thật quá nhanh, chỉ vì tôi không thể kịp khóa phanh
Lỗi là do ta hay là do ai
Đêm đó ai đúng và rồi ai sai
Bóng êm mờ ảo mơ hồ bước đi
Hạnh phúc ta có rồi bị tước đi
Ta lại vô thức, lòng thì câm tức, khi cơn đau lên đến tột cùng để rồi tâm hồn thể xác giờ đây đã rạng nứt
Quá khứ giờ này vẫn chưa ngủ yên
Nó lại tìm về khiến ta đủ điên
Bước qua đời nhau vì chưa đủ duyên
Em à…
Verse 2:
Ngày em đi bỏ lại ta dưới trần gian
Cô độc một mình ta chỉ xin chút bình an
Cuộc đời phiêu bạc, trao ta tự do,những giấc mơ chòng chành giờ vĩnh viễn ta tự lo
Quán quen ngày nào ta muốn gé lại đó chút
Được cạnh bên em ta chuyện trò dù ít phút
Tiếng em thì thầm gọi têm anh nghe đứt khúc, hòa vào tiếng mưa nhẹ rơi cho đến dứt
Biết em giờ đã đi về phương xa, ta lại say tình rồi lại hát vài câu ca
Và em ơi, ta đã điên khi mất em, căn phòng chật hẹp giờ nỗi buồn lại chất thêm
Khi cõi lòng còn ray rứt, tình ta xây giờ đây nứt, ta cũng đành buông bỏ tất cả vì tâm hồn ta giờ đây không còn ai đánh thức
Tan vào cát bụi em về thiên đàng
Mình ta trơ trọi cố gắng hiên ngang
Giọt sầu vương vãi loang khắp không gian
Và giờ đây ta đã buông bỏ tất cả, ta ôm vất vả, đâu đến mất cả, tâm hồn thể xác của ta đã rụt rã
Trời ban cho ta sự tự do
Cướp mất đi em người mà ta có
Để rồi chiều tàn chỉ mình ta thôi
Ngậm đắng nuốt cay nhìn thời gian trôi.
Rạch Giá WestSoldiers 2016
No comments:
Post a Comment