Final Chap : Sợ (bản Rap)
Beat by TomBaileyMusic
Mix/Master : Trường Đặng
Graphic : Sand (Linh Lê)
Manip : Táo
Không có những ngày chạy xe theo mặt trời lặn cuối hành trình
Những thứ vui người ta dành hết chứ đâu rãnh rỗi để dành mình
Không có bài hát nào viết trên một hợp âm khả quan hơn
Anh dùng cô độc như thể món quà bề trên đã ban ơn
Và không có một tia hi vọng nào xuyên qua được bức tường đó
Anh với em, những ràng buộc mà đời cả hai không thường có
Anh không biết hoặc biết không có trên đời những thứ thật rõ ràng
Nhưng anh sợ, mập mờ và dở dang đến và rồi lại đi như chưa bao giờ nó từng tồn tại
Em ơi hãy khiến nó đừng dồn lại
Lời nói xung quanh anh ngưng trống trải,
Họ dừng đồn đại , muốn anh sống phải hoà nhập với thứ mà anh chống lại
Vết thương những lần sống mái cũng đâu có khiến tên anh sống mãi
Vì anh được biết mình quá tầm thường,rồi em sẽ tiếc mình đã lầm đường
Anh đã nhầm tưởng mình có khả năng trong khi bản thân anh không hề có
Căn nhà nỗi buồn khốn kiếp trong cây cổ thụ muốn anh về đó, rồi lại cô độc với mũi hề đỏ
Nước mắt lần nữa lại rơi tự do
Anh mệt, em cũng biết là anh mệt mà..
Không ai sinh ra, muốn tự giết cho mình chết cả
Anh cũng chỉ là một thằng hề với những ghen tuông không thể kiểm soát
Đôi mắt đỏ nhìn hạnh phúc với vẻ thèm thuồng,
Và chắc là em đã vô tình thấy ở anh thêm một điểm khác
Không phải quan tài anh có mỗi khi đêm xuống
Bốn bức tường vẫn bao vây anh, kể cả bài này cũng bị so sánh
Đánh đồng với những gánh gồng ,anh biết mình không phải phim trên màn ảnh rộng
Em có cảm động nếu như anh chết trước mặt đám đông chỉ vì đơn giản là anh đang rap.
Một lần nữa anh lại thấy bên trong tan nát
Anh sợ sẽ là gánh nặng em phải mang vác
Biết đâu được, mình lại hạnh phúc ở không gian khác.