Tiếng Nói Thai Nhi - KindyA
Ver1: Mẹ bước về nhà trong sự vui vẻ bên trong lòng bụng đã ko còn con... Xem như đã chút được một gánh nặng đứa trẻ sơ sinh ko được chào đón... Con biết con là tai nạn qua những cuộc vui của mẹ và cha... Con biết con chính là thứ phiền phức mà mẹ phải giết con bằng mọi giá... Nhưng mà mẹ à...con muốn được sinh ra như người ta... Con muốn được sống con muốn tập đi con muốn tập nói con muốn tất cả... Muốn mọi thứ những bào thai khác chúng có thể có ở trong tương lai... Con muốn đến trường con muốn tan học con muốn mẹ đợi con trên đường về... Con muốn mẹ nhìn con lớn từng ngày...xem đứa con của mẹ là ai... Con muốn được mẹ ôm chặt vào lòng khi miệng của con bắt đầu biết nhại... Con muốn một ngày thật đẹp...họ hay gọi đó là ngày sinh... Đón nhận món quà từ cha và mẹ ko phải nhan khói để tế vong linh... Nhưng còn con...chỉ có ngày tử mẹ dành cho con... Hình hài nhỏ bé này chưa hoàn thiện đã phải biến mất và mãi ko còn... Sinh Lão Bệnh Tử con chưa kịp trải mẹ bắt con tử khi chưa được sinh... Chưa biết hương vị của mùi sữa mẹ chưa có giấc ngủ để phải giật mình... Hook: Mẹ có nghe những lời con nói...mẹ có thấy điều ước của con ko... Mẹ có khóc trong từng đêm vắng...khi biết trong bụng đã ko còn con ko... Mẹ bỏ nghĩa vụ thiêng liêng ấy...vùi dập ước mơ nhỏ nhoi này... Con muốn cất tiếng khóc chào đời...nhưng có bao giờ trong tâm mẹ nghe thấy... Đổi lại là những vết dao...những vết nạo và những vết cắt... Dụng cụ y khoa đâm dần vào con từng món...từng hồi...trong sự bế tắc... Dây nhau con ko được cắt mà họ đã cắt con thành nhiều phần... Cơn đau bào thai vừa tròn 4 tháng...ko thể lên tiếng dù đang lịm dần rồi... Ver2: Mẹ nghe thấy ko...con vẫn đang gọi mẹ... Con vẫn ở đây vẫn bên cạnh mẹ con vẫn muốn khóc cho mẹ nghe... Con muốn cảm nhận hương vị sữa mẹ ấm áp chảy đều nơi cửa miệng... Nhưng con quên mất mình chưa thành hình ở trong bộ dạng còn ngửa nghiêng... Con muốn nhiều thứ từ mẹ lắm...con muốn được khóc lên thật to... Con muốn mẹ biết là Con Muốn Sống 3 chữ này vang lên thật rõ... Thà là mẹ sinh con ra rồi bỏ con ko mong ước là mẹ nuôi con... Con muốn được sống ở nơi bãi rác chỉ cần tấm thân này còn vẹn tròn... Con từng cảm thấy mình may mắn...khi vượt lên hết mọi anh em... Để nằm ngủ yên bên trong bụng mẹ con muốn thời gian trôi nhanh thêm... Chỉ để được khóc...chỉ để mở mắt nhìn thấy mẹ... Nhưng đối với con quãng đường 9 tháng vẫn quá xa xăm với một đứa bé... Tại sao mẹ ko cho con sống...hay con đã làm điều gì sai... Cái sai duy nhất của một bào thai là ngay từ đầu ko nên tồn tại... Con hứa sẽ ngoan mà...con hứa ko đạp mà... Con hứa ngủ yên bên trong bụng mẹ nhưng mà tại sao mẹ vứt con ra hả...