Rơi Ft. Lil Wind - Par SG
Ver 1:
Nỗi buồn a có là do e mang tới
Niềm vui bất chợt đi mất theo ngày mới
Chút hy vọng của a e khiến nó chơi vơi
Đi khỏi tầm tay và a ko thể với
Sao e đến bên a r bỏ đi như thế ?
Quan tâm lúc đầu sao bây giờ mặc kệ
A giữ kỉ niệm nhưng ko chắc e nhớ
Mệt đến mức ko muốn thở
Cứ đưa a đi tới nơi nào e muốn, ta bên nhau là đc
Và đưa a bay lên thật cao r thả xuống, hạnh phúc niềm vui đều trôi ngược
Cho a 1 lý do quên đc e, nhưng a biết chắc chắn mình ko thể
Vì e trong suy nghĩ của a cả ngày đêm, e ơi tại sao lại như thế
A cũng đã vui thật nhiều, cười thật nhiều
Để r nhận ra e là điều ko thể thiếu
A cũng đã buồn, chán, quay mặt muốn bỏ đi
Nhưng r ko thể vì ko dễ như a nghĩ
Vì nếu như mọi chuyện chỉ là đúng sai
A đã sai ngay từ lần đầu mà mình gặp mặt
Con đường ta từng đi phía trc vẫn còn dài
Bắt đầu là cùng nhau nhưng kết thúc ko chắc ah
Mel (lil wind)
Rơi !
Tan biến
Và em
Đã đến
Ver 2 :
Anh mang cô đơn đi vòng quanh thành phố và tìm cho ra điểm đến mới
Chuẩn bị leo lên chiếc xe chạy số mà đầu không có nơi nào cần tiền tới
Cảm xúc trong anh nhiều nên đành cố viết ra nhưng mồm không phát một tiếng nói
Hạt bụi đang biến thành anh hay anh biến thành nó để cho thân anh tan biến với
Và rơi
Rơi vào trong tim em, để anh nói lời yêu như
Không có tiếng nấc, mỗi khi xa vắng anh sẽ không để lại đó sự ưu tư
Và
Không có rời xa, không có lời qua, tiếng lại cùng với sự buồn bã
Anh không rời nhà, đáp những lời mà, anh cũng chỉ cần mỉm cười và xuồng xã
Cho nên, cũng tại, vì em, mà ra
Vài lần, to tiếng, là xa
Em rơi, kỉ niệm, ở trên, lối đi
Còn anh, ở đâu, nói đi
Anh còn không dám, nhìn nhau, trước mắt
Em thì đã có, ai lau, nước mắt ?
Anh thì vẫn muốn được lòng vòng tại nơi
Kỉ niệm anh ở đó cứ đầy rồi lại vơi
Em ơi !
Và ...
Mel (lil wind)
Rơi !
Tan biến
Và em
Đã đến
Ver 3
Em muốn để cho lòng mình được trôi
Anh vẫn thở với những ngang ngược thôi
Vì nơi này từng là em, xem anh nghịch với lũ nhỏ
Giờ chỉ màn đêm, thêm muôn điều muốn rũ bỏ
Chính ra anh không nên thề thốt
Chính ra nên nói anh không hề tốt
Chính ra ngay từ đầu đừng dính quá
Để không có những hôm quán rượu dọn xong và chỉ chờ anh về nốt
Anh đã nói là không muốn nói
Biết bao cung đường tim chúng ta cùng muốn hướng tới
Biết bao kỉ niệm cần viết vào
Để rồi đến khi gặp em cũng chỉ biết chào
Đã nói, là anh, không muốn nói
Em đến, khóc cười, xong cuốn gói
Cứ để cho anh rơi xuống nơi
Ngập tràn những thứ mà em đang muốn vơi
Để anh
Đi lang thang trong cô độc thành phố và hóa bụi vào một ngày mưa rơi
Anh hoang mang khi trong lòng là đá cuội nặng trĩu và ngập đầy điều chưa vơi
Em ơi, em cứ đến rồi đi
Cánh én bay qua anh đã bao lần rồi nhỉ ?
Em cứ cười rồi lại khóc, anh không khóc và ngại cười
Nhưng vì sao mà em khóc vì tất cả là tại người
Và rơi